Thiên Tài Thần Côn – Chương 48

Chương 48: Xử trí hung thủ

Edit: Hà Đoàn

 

Đánh Hạ Chí Nguyên bị thương tổng cộng có chín người, chính là do tên Vương ca kia cầm đầu, bao gồm cả hai gã thanh niên cao gầy đã bị Hạ Thược dạy dỗ trong ngõ nhỏ kia.

 

Chín người này kỳ thật đã sớm điều tra ra, khi Cao Nghĩa Đào nhận được điện thoại của Trần Mãn Quán, liền phái người đi thăm dò. Lấy năng lực của An Thân hội, căn bản không cần biết tên hay diện mạo của những người này, chỉ cần tra xem những người đã đánh nhau bên ngoài nhà máy Hạ Chí Nguyên ngày hôm nay, thực dễ dàng liền bắt được chín người này

 

Nhưng muốn xem có phải xử trí hay không, tất nhiên là phải xem bản lĩnh của Hạ Thược. Dù sao An Thân hội là long đầu giới hắc đạo phương bắc, không phải là nơi mà ai tới đá quán cũng không truy cứu. Nếu không có giải thích hợp lý khiến An Thân hội vừa lòng, đương nhiên bọn họ sẽ không nhân nhượng cho loại khiêu khích nghiêm trọng này.

 

Nhưng tối nay, Hạ Thược làm được. Cao Nghĩa Đào thậm chí không truy cứu cô, mà còn có việc cầu cô hỗ trợ.

 

Chín tên côn đồ kia rất nhanh bị đưa lên.

 

Chín người bọn họ vừa đến Triệu Thiên, dọc theo đường đi vô cùng hỗn độn, như là vừa đại chiến quá một hồi. Từ sàn nhảy cho tới cầu thang, một đường đi đều có người kêu rên không đứng dậy nổi, ngoài cửa có mấy chiếc xe cứu thương đỗ, từng bước từng bước đi lên khiêng người đi, xem ra người bị thương không ít, hơn nữa đều bị thương không nhẹ!

 

Tên cầm đầu – Vương ca vẻ mặt kinh hãi, quay đầu hỏi: “Đây là… bị làm sao vậy? Ai lớn gan như thế?”

 

Mấy tên côn đồ bên cạnh lòng đầy căm phẫn “Con mẹ nó! Ai lại không có mắt như vậy! Đất Triệu Thiên mà cũng dám đến phá! Nói cho chúng tôi biết, các anh em đến chém cả nhà nó!”

 

Vài người hùng hùng hổ hổ, khóe mắt cũng vụng trộm liếc nhìn nhân viên bang hội một thân tây trang đen dẫn đường cho bọn họ. Những người này là thành viên bang hội chính thức, những người này không hề giống với những tên côn đồ tầng dưới chót như bọn họ, bọn họ cũng không biết vì sao lại bị mang đến, chỉ thấy vài thành viên quần áo đen kia vẻ mặt lạnh lùng, không nói được lời nào, đối với những oán giận của bọn họ coi như không có chuyện gì, nghi vấn của bọn họ cũng không được trả lời. Mấy tên côn đồ này trong lòng bắt đầu bồn chồn.

 

Thậm chí có mấy người còn nghĩ rằng, có phải thường ngày mình đánh nhau không sợ chết, phần gan dạ mà sáng suốt này được đại ca coi trọng? Mình có thể thăng chức lên cao rồi?

 

Nhưng mà không đúng a! Bọn họ cũng không làm chuyện gì kinh thiên động địa, chỉ là chiều hôm nay quần ẩu một người, mà người nọ cũng không phải là người nổi tiếng hay gì đó, chỉ là một công dân bình thường, bị mấy người bọn họ mỗi người một quyền liền nằm úp sấp không dậy nổi, sau chỉ có thể nằm tại chỗ kêu thảm thiết xin tha.

 

Vài người vừa đi vừa đoán lên tầng cao nhất, chỉ là vẫn không tài nào hiểu được vì sao lão đại lại cho gọi những tiểu nhân vật như bọn họ tới.

 

Nhưng đến khi bọn họ bước vào phòng khách, mấy người đều sửng sốt

 

Nhất là tên cầm đầu – Vương Ca cùng hai gã thanh niên cao gầy, ánh mắt rơi xuống phía sô pha, tức khắc mắt liền trừng lớn.

 

Trên sô pha, một cô gái mặc một bộ váy liền màu trắng lẳng lặng ngồi đó, trong tay đang cầm chén trà, tư thế nhàn nhã, mắt cụp xuống, mấy người bọn họ bước vào phòng, cô ngay cả mắt cũng chưa nâng.

 

Cho dù cô không giương mắt, ba người liếc mắt một cái liền nhận ra cô! Dáng vẻ của cô, có hóa thành tro bọn họ cũng vẫn nhận ra! Ngày đó, ở trong ngõ nhỏ bị một cô gái đánh thảm bại, đây chính là sỉ nhục mà bọn họ chưa từng gặp phải! Vì thế, bọn họ mới nổi giận đùng đùng tìm tới Từ Văn Lệ, cũng nghe theo xúi giục của cô ta, buổi chiều liền đi tìm ba cô quần ẩu một hồi, xem như trút giận cùng trả thù.

 

Bọn họ nghĩ, cho dù thân thủ cô có lợi hại đến đâu, chẳng qua cũng chỉ là một cô gái con nhà bình thường, hơn nữa tuổi cũng không hề lớn, thấy người nhà bị đánh, đưa vào bệnh viện, còn không nghĩ mà sợ? Ít nhất khiến cho cô biết, không đối phó được cô, bọn họ có thể đối phó với người nhà cô. Những người như bọn họ, không phải là người mà cô có thể chọc tới!

 

Nhưng mà, ai có thể nói cho bọn họ, vì sao hiện tại cô lại xuất hiện ở Triệu Thiên? Còn ngồi trong phòng khách của đại ca uống trà?

 

Vương ca cùng hai gã thanh niên cao gầy sửng sốt, những người khác cũng không biết Hạ Thược. Mấy người cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt hành lễ với Cao Nghĩa Đào, Tề lão cùng Hoa Thịnh trong phòng khách, một tên côn đồ nhân tiện nói: “Đại ca, vừa rồi chúng em vào thấy câu lạc bộ bị đập phá, rốt cuộc ai ăn gan hùm mật gấu? Chỉ cần đại ca nói một tiếng, Lưu Cửu em lập tức đi chém hắn!”

 

Bên cạnh một đám người ngầm nháy mắt với hắn một cái, cũng có người đi theo vỗ ngực nói: “Đại ca, còn có Vương Báo em nữa!”

 

“Còn có em!”

 

“Đại ca, còn có em!”

 

Một đám người phía sau tiếp trước, Cao Nghĩa Đào ngồi trước cửa sổ sát đất, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng.

 

Một tiếng hừ này, mang theo uy nghiêm, phòng khách lập tức im lặng lại. Một đám người ngạc nhiên mà nghi ngờ nhìn về phía hắn, liền thấy người ngồi phía sau bàn, lãnh đạm giương mắt, giọng nói không nghe ra vui buồn, “Được, các ngươi đúng là tăng thể diện cho bang hội”.

 

Một đám người sửng sốt, tiếp theo trên mặt lộ ra vui mừng, đại ca đây là đang khích lệ bọn họ sao? Cầm đầu – Vương ca ánh mắt lướt qua trên người Hạ Thược một cái, trong lòng có điểm không rõ. Lời nói của đại ca nghe qua như là khen người, nhưng vì sao sắc mặt lại không được tốt lắm?

 

Đang nghĩ, lại nghe Cao Nghĩa Đào lãnh đạm nhìn bọn họ vài cái, hỏi: “Quy củ trong giới, họa không liên quan vợ con. Các ngươi phá hỏng quy củ, còn để cho người ta tìm tới cửa. Nói đi, muốn làm thế nào bây giờ?”

 

Lời kia vừa thốt ra, khiến vài tên cô đồ đang xoa tay chờ thăng chức vô cùng sửng sốt, ngươi xem ta ta xem ngươi, tươi cười cứng lại trên mặt.

 

Vương ca cùng hai gã thanh niên cao gầy kia cũng cả kinh, tâm bắt đầu chìm xuống.

 

Bọn họ không nói lời nào, Cao Nghĩa Đào lại đã mở miệng, “Nếu như vậy, vậy đành phải dựa theo quy củ của bang hội xử trí”.

 

Lời này khiến đám côn đồ giật mình đánh rùng mình một cái, Vương ca nuốt ực một tiếng, hai mắt đăm đăm, trên đầu ứa ra hãn, “Dựa, dựa theo bang quy?”

 

Trong giới hắc đạo, tối kỵ gây hại cho vợ con. Người trong giới hận nhất là điều này, đây chính là tử tội!

 

Đám côn đồ phía sau cũng không biết là đã gây ra họa gì, vội vàng hỏi: “Đại, đại ca, chúng em, chúng em cũng không phạm húy* a! Có, có phải hay không..”. Nhầm lẫn ?

 

*Phạm húy: phạm vào điều kiêng kị.

 

Tên côn đồ kia cũng không dám nói hết lời, cho dù liên quan tới sống chết, nhưng nói năng lỗ mãng với đại ca, chỉ sợ càng chết nhanh hơn.

 

Cao Nghĩa Đào lại không giải thích, mà là nhìn về phía Hạ Thược, “Hoặc là, giao cho Hạ tiểu thư xử lý”.

 

“Vậy thì cám ơn Cao lão đại rồi”. Lúc này, Hạ Thược mới đặt chén trà xuống, mỉm cười giương mắt, cô đứng dậy khỏi sô pha, chậm rì rì đi tới.

 

Cô đi chầm chậm, thậm chí bên môi còn mang theo ý cười thanh nhã, tên Vương ca cùng hai gã thanh niên cao gầy kia lại lui dần về phía sau. Những người phía sau còn không biết làm sao thế này, vẫn còn bị câu nói dựa theo bang quy xử trí của Cao Nghĩa Đào chấn động đến ngây người, thấy Hạ Thược chậm rì rì đi tới, còn có điểm không hiểu tại sao.

 

Hai gã thanh niên cao gầy kia cứng ngắc quay đầu, run rẩy nói không thành lời, người phía sau thấy vậy sắc mặt đại biến!

 

Cái gì? ! Cô gái nhỏ nhắn thoạt nhìn mềm yếu dịu dàng này, chính là con gái của người mà bọn họ đánh lúc chiều đó sao?

 

Nhưng, không phải Vương ca đã nói gia đình họ chỉ là nhà bình thường thôi sao? Vì sao cô gái này lại tới tổng bộ của Triệu Thiên? Cô quen biết với đại ca sao? Giao tình thế nào?

 

“Này! Vương ca, sao lại thế này? Cô ta quen biết với đại ca!”

 

“Không phải anh hố chúng tôi đấy chứ!”

 

Tiếng thì thầm vang lên phía sau, Vương ca đầu chảy đầy mồ hôi, hắn cũng không biết! Không phải Từ Văn Lệ nói cô ta chỉ là con nhà bình thường thôi sao! Hơn nữa, tình huống khi bọn họ vừa bước vào đại sảnh, sẽ không phải là do cô ta gây ra chứ?

 

Đêm nay, là cô đá quán Triệu Thiên?

 

Hắn, rốt cuộc hắn gây ra họa gì thế này?

 

Vương ca chỉ cảm thấy sau lưng lạnh run, cổ họng khô khốc. Hạ Thược cũng đã đi tới gần, cô khoanh tay mà đứng, nụ cười nhàn nhạt, giống như thấy bạn cũ mà chào hỏi, “Chúng ta lại gặp mặt”.

 

Vương ca cười khan một tiếng, xoa xoa tay, Hạ Thược cũng cười, “Tôi nói rồi, không cho tôi sống yên ổn qua ngày, tôi sẽ khiến cho các người có ngày chết. Còn nhớ rõ không?”

 

“Nhớ, nhớ rõ! Nhớ rõ!” Vương ca nuốt nuốt nước miếng, hai gã thanh niên phía sau gật đầu như giã tỏi. Ngày đó, hình ảnh bị đánh trong ngõ nhỏ như hiện ra trước mắt, hiện tại Hạ Thược tới gần một bước, bọn họ liền khẩn trương.

 

“Hạ tiểu thư! Hạ tiểu thư! Cô nghe chúng tôi nói vài câu, này, chuyện này có hiểu lầm!” Vương ca vội vàng giải thích, “Chuyện này kỳ thật là chủ ý của cô bạn học kia của cô, mấy anh em chúng tôi cũng chỉ là nhận tiền người ta giúp người ta tiêu tai thôi. Chuyện ông nhà thật sự không phải là chủ ý của chúng tôi, đều là do đứa bạn học kia của cô! Nó, nó hình như tên Từ… Từ Văn Lệ! Đúng, Từ Văn Lệ! Bên cạnh còn có một con nhóc đi theo, họ Triệu! Cô, cô ..”

 

“Ngươi không cần đẩy đến trên người người khác, bây giờ tôi đang nói các người. Tôi xử trí xong các người, liền đến phiên bọn họ. Yên tâm, một người cũng đừng mong trốn thoát được”. Hạ Thược nói tiếp, cô vẫn cười đến thản nhiên, giọng nói chậm mà nhẹ nhàng, “Đến, trước tiên là hỏi các ngươi đã”.

 

Vương ca run sợ lui dần về phía sau, hai gã thanh niên cao gầy liếc nhau một cái, phía sau có người không nhịn được lên tiếng.

 

“Đại ca, con nhóc này cũng không phải là cấp trên, dựa vào cái gì mà nói ấn theo quy củ xử trí! Chúng em không phục!” Một tên côn đồ bỗng nhiên hô một tiếng.

 

Mấy người bên cạnh đều cảm thấy có lý, vừa muốn gật đầu, trong phòng khách liền vang lên một tiếng súng!

 

Một gã nhân viên mặc tây trang màu đen cầm khẩu súng bốc khói trắng, mặt hắn không chút thay đổi thu súng về, mà tên côn đồ vừa hét lên với Cao Nghĩa Đào nơi mi tâm xuất hiện một lỗ màu đỏ đen, thẳng đờ ngã trên mặt đất. Viên đạn xuyên qua đầu nổ tung ở phía sau gáy, vẻ mặt người nọ còn ngây ra. Một đám côn đồ thường ngày làm không ít chuyện ác đe dọa đánh người thấy cảnh này, sắc mặt liền trắng bệch, môi run run, ai cũng không dám động .

 

Hạ Thược quét nhìn người ngã xuống kia một cái, hơi hơi nhíu nhíu mày. Cô làm người hai thế, lần đầu tiên thấy có người ở trước mặt bị giết, nói không buồn nôn, đó là giả, nhưng cô vẫn cố nhịn xuống .

 

Vương ca lúc này lại phịch một tiếng quỳ xuống, vươn tay muốn ôm lấy chân Hạ Thược, trên đùi Hạ Thược kình khí chấn động, Vương ca không hiểu làm sao lại nằm úp sấp một bên, cũng không còn lòng dạ nào mà nghĩ đến chuyện vừa rồi là sao, mặt hắn nước mắt nước mũi nhòe nhoẹt tiếp tục bò tới, “Hạ tiểu thư! Hạ tiểu thư, tôi, tôi sai lầm rồi! Tôi, tôi, tôi van xin cô! Xin cô tha cho tôi đi, tha tôi đi! Tôi không thể chết được, tôi thật sự không thể chết được, tôi trên có già dưới có trẻ …”

 

Hắn hô lên câu cầu xin kinh điển mọi thời, Hạ Thược chỉ bật cười, nhưng mà giờ phút này sắc mặt cô lại càng thêm lạnh lùng.

 

“Trên có già dưới có trẻ? Khi các người đánh ba tôi, sao không nghĩ xem hắn cũng trên có già dưới có trẻ?” Hạ Thược cười lạnh một tiếng, giương mắt đảo qua, “Tôi không phải cấp trên của các người, không thể dựa theo quy củ trong giới các người nói chuyện sao? Được thôi, vậy thì dựa theo quy củ của tôi!”

 

Hạ Thược nhướng lông mày, ánh mắt đảo qua khuôn mặt trắng bệch của đám người kia, “Tám người! Vừa vặn, số chẵn”.

 

Vương ca quỳ rạp trên mặt đất, lau sạch nước mắt nước mũi, có chút mờ mịt ngẩng đầu lên, lại chỉ thấy bóng cô xoay người bỏ đi. Một đám người cũng không biết Hạ Thược muốn làm gì, ngay cả Tề lão, Cao Nghĩa Đào cùng Hoa Thịnh đều nhìn về phía cô.

 

Hạ Thược lại đi trở về bên sô pha, ngồi xuống sô pha, “Đánh đi, hai người đánh nhau!” Cô nhìn về phía cửa phòng khách to lớn đang rộng mở, đôi môi mím lại thành một đường, gợi lên một độ cong lạnh lùng, “Nhớ kỹ, một chân, hai căn xương sườn, trên đầu, cần phải thấy máu”.

 

“…”. Phòng khách yên lặng đến hơn nửa ngày.

 

Hạ Thược lại không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào tám người kia, cái nhìn ấy khiến cho tất cả bọn họ đều sợ hãi. Sau đó, Cao Nghĩa Đào đưa mắt ra hiệu cho vài tên nhân viên quần áo đen, những người đó đều rút súng ra, nhắm thẳng vào tám tên côn đồ này.

 

Tám người lập tức kinh hãi, lúc này cũng không dám trì hoãn nữa, túm lấy người gần nhất bên cạnh bắt đầu cuồng ẩu. Tức khắc trong phòng khách vang lên tiếng quyền cước đánh vào trên da thị, tiếng xương cốt bị gãy, tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng máu chảy vẩy ra rất nhỏ .

 

Cho tới tận khi một đám người đánh cùng một chỗ, Cao Nghĩa Đào mới giương mắt, thật sâu nhìn về phía Hạ Thược.

 

Cô gái này thoạt nhìn luôn cười tủm tỉm, nhưng thực tế là một người ‘ngoan’. Trên tay những người kia cũng không có gậy gộc hay vũ khí gì, lấy quyền cước chân tay, căn bản không thể chỉ một chiêu mà gãy xương được, muốn đánh gãy xương cốt của đối phương, vậy thì chỉ có cách không ngừng đánh nhau, mỗi một lần lại đánh vào cùng một chỗ, tựa như dao cùn cắt vào da thịt, đây mới là đau nhất .

 

Hạ Thược quan sát toàn bộ quá trình trận đánh này, ánh mắt không hề chớp mắt, chưa từng di chuyển nửa phần, nhưng càng xem lạnh lùng nơi đáy mắt càng nhiều. Buổi chiều hôm nay, cha cô chính là bị đánh gãy xương cốt như vậy, cô chỉ cần nghĩ tới cảnh ông cuộn mình trên mặt đất, bị những người này vây quanh đánh thành trọng thương, cô liền giận không kiềm chế được.

 

Một đám người đánh thật lâu, đánh tới tận khi tất cả mọi người đều nằm trên mặt đất không còn sức dậy, xương cốt bị gãy suýt chút nữa thì hôn mê bất tỉnh, ai còn sức lực gì mà đánh người khác nữa?

 

Hạ Thược từ trên sô pha đứng dậy, chậm rãi đi đến, dường như cô còn chưa hết giận, lại lần lượt kiểm tra.

 

“Chân này còn chưa gãy”.

 

Giọng nói của cô nhàn nhạt, lập tức có nhân viên bang hội mặc tây trang đen tiến tới, một cước đạp gãy chân tên côn đồ kia.

 

Trong phòng khách vang lên tiếng kêu thảm thiết, tên côn đồ kia trợn trắng mắt lên, ngất đi.

 

Hạ Thược lại nhíu mày nhìn về phía tên còn lại, khóe miệng nhếch lên, “Ai nha, người này gẫy ba căn xương sườn liền. Ai ra tay độc ác như vậy?”

 

Người trong phòng, bao gồm Cao Nghĩa Đào ở bên trong, nghe thấy những lời này cũng không khỏi giật giật khóe miệng. Hạ Thược lại cúi người đi xuống, hỏi tên côn đồ kia, “Nói cho tôi biết, ai đánh ?”

 

Nếu tên côn đồ kia giờ có thể đứng lên, chỉ muốn nhanh chân bỏ chạy, giờ phút này nằm trên mặt đất, ánh mắt nhìn Hạ Thược đã hoảng sợ vạn phần, giống như thấy ác ma. Nhưng hắn cũng không dám nhiều lời, tay run run chỉ người bên cạnh.

 

Hạ Thược vừa thấy người bên cạnh, nở nụ cười, người nọ đúng là Vương ca. Vương ca giờ phút này mặt mũi bầm dập, răng cửa gãy hai chiếc, mắt sưng húp lại chỉ còn là một đường nhỏ. Hắn nhìn theo khe mắt thấy Hạ Thược, trong cổ họng phát ra tiếng ô ô, giống như là đang cầu xin tha thứ.

 

“Tôi là người rất chú ý tới công bằng, các người đánh cha tôi gãy một chân, hai căn xương sườn, tôi cũng sẽ khiến các người gãy một chân, hai căn xương sườn. Thương mà có nhiều hơn, coi như ân oán của chính các người”. Hạ Thược cười, quay đầu lại nói với tên côn đồ kia, “Hắn đánh gãy xương sườn của ngươi nhiều hơn một căn, đi, bù thêm vào”.

 

Tên côn đồ kia làm sao còn có thể đi được nữa, hai gã nhân viên bang hội tiến lại, túm hắn đứng lên, trực tiếp quăng đến trên người Vương ca quát: “Đánh!”

 

Tên côn đồ kia nửa người nằm trên người Vương ca, chỉ đành dùng khuỷu tay ra sức thụi, Vương ca đã bị gãy hai căn xương sườn, làm sao có thể chịu nổi hắn ta ra sức thụi như vậy? Tức khắc đau đớn đến gào khóc, còn chưa có thụi gãy, khúc xương sườn bị đánh gãy lúc trước hình như đã đâm vào phổi, liền phun ra một ngụm máu, hai mắt lật ngửa, ngất đi.

 

Hạ Thược lúc này mới đứng dậy, “Cao lão đại, qua đêm nay, tôi không muốn thấy vài người này xuất hiện tại Đông thị”.

 

Cao Nghĩa Đào thống khoái gật đầu, “Được, không thành vấn đề. Dựa theo bang quy, những người này đáng chết. Hạ tiểu thư vẫn là thủ hạ lưu tình”.

 

“Sát phạt rất lệ, có vi thiên cùng. Giết người ác nghiệp quá nặng, tôi không sợ phải gánh chịu, nhưng không muốn ba tôi bởi vậy mà dính vào ác nghiệp. Dạy dỗ bọn họ như vậy là đủ rồi”. Trong khi Hạ Thược còn nói, đã có người tới đây dọn sạch đám người kia ra ngoài, “Đêm nay khiến không ít anh em của Cao lão đại bị thương, thật sự thật có lỗi. Tiền thuốc men tôi trả, tôi xin nhớ một cái nhân tình của Cao lão đại, sát khí trong nhà ngày khác tôi sẽ giúp anh hóa”.

 

Cao Nghĩa Đào nở nụ cười, đây cũng là lần đầu tiên Hạ Thược thấy hắn cười, trái lại bớt đi vài phần nghiêm túc uy nghiêm, thoạt nhìn hiền hoà hơn, “Hạ tiểu thư nói vậy chẳng phải nói An Thân hội tôi ngay cả tiền thuốc men của anh em cũng không thể chi được? Việc này vốn là do anh em trong bang đả thương người trước, cô yên tâm, ngày sau trên đất Đông thị này, tôi cam đoan người nhà cô sẽ bình an vô sự!”

 

Hạ Thược gật đầu, mục đích đêm nay cô tới đây xem như đã đạt được.

 

“Đúng rồi, lúc trước Hạ tiểu thư nói, trong vòng ba ngày nhà tôi sẽ có chuyện xấu, không biết khi nào thì cô có thể tới nhà tôi xem được?”

 

“Hóa ngũ hoàng sát cần xem bói chọn ra ngày tốt, chỉ có ở ngày tốt hóa sát, tác dụng mới có thể cao. Cao lão đại không cần lo lắng, đêm nay anh đưa người nhà đến nơi khác ở, chờ hóa sát khí xong, là có thể đưa người nhà trở lại”.

 

Nghe xong Hạ Thược giải thích, Cao Nghĩa Đào thế này mới yên lòng, Hạ Thược thấy vậy liền cáo từ, Cao Nghĩa Đào hỏi: “Hai người bạn học kia của cô, có cần tôi tìm thêm vài anh em tới giải quyết không?”

 

“Cảm ơn ý tốt của Cao lão đại, đây là chuyện nhà tôi, tôi sẽ tự mình giải quyết”.

 

Cao Nghĩa Đào nhíu mày, nhưng cũng không bắt buộc. Kỳ thật, hắn đối với phong thủy vẫn nửa tin nửa ngờ, mặc dù đã có Hách Chiến là tiền lệ đấy, nhưng hắn vẫn là cảm thấy có chút mơ hồ. Chẳng qua quan hệ tới an nguy người trong nhà, hắn không thể không thà rằng tin là có. Hạ Thược từ chối sự giúp đỡ của hắn, hắn cũng muốn nhìn một chút, cô sẽ giải quyết hai kẻ thù kia như thế nào.

 

Hạ Thược cáo từ ra khỏi Triệu Thiên, đi xuống sàn nhảy dưới tầng một, nơi này đã không còn nhìn ra chút dấu vết đánh nhau lúc trước, một đám người trẻ tuổi lại bắt đầu nhảy cực HIGH trong sàn nhảy, nhưng đại sảnh cũng có người nhận ra cô. Một đám người kinh hãi tránh xa cô, không biết cô gái này có bản lĩnh gì, ở Triệu Thiên gây ra chuyện lớn như vậy, thế mà còn có thể lông tóc không tổn hao gì đi ra!

 

Mà người An Thân hội tại Triệu Thiên đề nhận được mệnh lệnh của cấp trên — về sau trên đất Đông thị này, không ai được phép chọc đến cô gái này, ai chọc cô, bang quy xử trí!

 

Ngay cả những tên côn đồ cũng được nhắc nhở, không khỏi tò mò đem dáng vẻ của Hạ Thược nhớ kỹ trong lòng, về sau gặp cô, nhớ rõ trốn tránh đi, miễn cho giống như Vương ca, rơi vào kết cục thê thảm.

 

Khi Hạ Thược đi đến đại sảnh, không tự giác mà nhìn thoáng qua phía quầy bar, người đàn ông kia đã đi mất. Cô mỉm cười, vẫn cảm thấy người đàn ông đó rất thú vị, chỉ là không biết sau này còn duyên phận gặp lại hay không.

 

Cô đi ra Triệu Thiên, sắc trời bên ngoài đã tối đen như mực, xa xa nhìn lại, đa số các cửa hàng đều đã đóng cửa, lúc này, trong gia đình bình thường đã sớm nghỉ ngơi.

 

Lạnh lùng cười, Hạ Thược đi về phía nhà Từ Văn Lệ.

 

Cô lại không biết, cô chân trước mới vừa đi, trong phòng khách của Triệu Thiên, một cánh cửa bên trong căn phòng mở ra. Một người đàn ông đi từ trong ra, mặc một bộ quần áo Trung Sơn trắng nhạt, tóc dài nhẹ nhàng buộc sau người, dáng người cao lớn, bên môi gắn một nụ cười như gió xuân, thoạt nhìn như người thời xưa tuấn dật mà khiêm tốn.

 

Anh ta vừa bước ra, Cao Nghĩa Đào, Tề lão cùng Hoa Thịnh liền đều đứng lên. Vẻ mặt Cao Nghĩa Đào và Hoa Thịnh thận trọng, Tề lão cũng thu liễm khí thế uy nghiêm, tươi cười ôn hòa, chỉ hỏi: “Đương gia thấy thế nào?”

 

Người đúng là long đầu giới hắc đạo phương bắc, đương gia tân nhậm của An Thân hội, Cung Mộc Vân.

 

Hắn mỉm cười đi tới bên cửa sổ sát đất, cụp mắt nhìn xuống, thị lực vô cùng tốt dùng lại trên bóng trắng đang dần đi xa kia, cười, “Lần này đến Đông thị là đúng rồi, ha ha, thú vị”.

 

~ Hết chương 48 ~

 

HĐ: chương này dài quá T^T… cầu comt ~~~~~

Tagged: , , ,

32 thoughts on “Thiên Tài Thần Côn – Chương 48

  1. yeulac 29/07/2013 lúc 10:43 Reply

    đầu tuần zui zẻ nhá

  2. thuykhiet 29/07/2013 lúc 11:01 Reply

    thank nàng, Hạ Thược tỷ thật ngoan độc, ta cũng muốn thế ; – ;
    chương sau xử lí Từ Văn Lệ rồi nha~ xử lí bằng phong thủy á, không biết có học tập được không nàng? Nghe có vẻ không khó nhở, cha ta làm phong thủy nên cũng có nhiều sách lắm Ô.Ô

    • Hà Đoàn 29/07/2013 lúc 11:24 Reply

      ô.. cha nàng làm thầy phong thủy ak 🙂
      vậy chắc nàng cũng biết tí chứ hả ?? nàng đọc tr này thấy chỗ nào ta edit sai về phong thủy thì nhớ nhắc ta nha ^^!

      • thuykhiet 29/07/2013 lúc 12:40 Reply

        có mà không nhiều đâu nàng, vì đọc truyện này ta mới mở sách ra đọc tiếp đây

  3. trang u' 29/07/2013 lúc 12:17 Reply

    hay qua. dai doc suong ca nguoi. phong thuy thiet loi hai. co len ta mong cho o nang

  4. Vi 29/07/2013 lúc 12:18 Reply

    Co nhan vat moj len san ha nag.hj.co co hoj lam nam phu k the.tks nag nha

    • Hà Đoàn 29/07/2013 lúc 12:20 Reply

      ta thấy có 2 anh nam phụ thôi :v nhưng mà 2 anh này đều tuyệt :3..

      • Vi 29/07/2013 lúc 13:01 Reply

        2 nguoj Nam phu do chua xuat hjen ha.hj

        • Hà Đoàn 29/07/2013 lúc 13:03

          cái anh ở cuối chương này chính là 1 người trong đó đấy 🙂
          a tôi nhớ nhầm, phải là 3 anh mới đúng ^^~ ..anh nào cũng tuyệt, nhưng vẫn thua nam9 nhà ta ^0^

  5. kimono1637 29/07/2013 lúc 13:02 Reply

    thanks ss nha

  6. Cabuchino 29/07/2013 lúc 16:25 Reply

    Chươg này dài, sướng ghê! Mai xem HT xử lí 2 nhỏ còn lại

  7. Nhanthunt1980 29/07/2013 lúc 18:34 Reply

    Thanks em, ngay nao chi cung ngong chuyên cua em nhu ngong den ngay linh lương vay hihihi

  8. Nhanthunt1980 29/07/2013 lúc 20:42 Reply

    Ý chị là ngóng chuyện của em như mong tới ngày lĩnh lương hàng tháng đấy(( ” – ” )) chị rất thích đọc chuyện của em edit.thanks em nhiều

    • Hà Đoàn 29/07/2013 lúc 20:43 Reply

      vâng ạ. Rất vui vi chị thích nó 🙂

  9. Love 30/07/2013 lúc 07:41 Reply

    Doc xong rung minh 😀 the gioi rong lon,biet dau ngoai kia cung co 1 ng nhu Thuoc Thuoc nhi? Ta thich tr nay lam,hap dan~
    sr nang,ta comt = dt
    =.=

    • Hà Đoàn 30/07/2013 lúc 20:15 Reply

      đt cũng đâu có sao^^ miễn là nàng đừng comt theo kiểu chữ teen là đc 🙂

  10. tho dien 30/07/2013 lúc 19:12 Reply

    hay qua di nang oi, cai anh kia cung yeu thuoc ti ha?

  11. Chỉ có 2 chữ để nhận xét Thược tỷ: Đủ ngoan!!!!

  12. Hàn Phong Ngạo Sương 01/08/2013 lúc 16:46 Reply

    Đúng là rất đáng sợ nha, cực kì đáng sợ. Nhg mà ta rất thick

  13. tieunamphong 08/10/2013 lúc 12:29 Reply

    Reblogged this on Hội Ngôn Tình.

  14. ShaDowP 17/02/2014 lúc 13:13 Reply

    sau 1 thời gian tu luyện ngôn tình thì ta rút ra nhận xét rằng hạ thược có khí chất đế vương, không giận mà uy, giết người k cần gươm giáo
    quá xuất sắc
    thanks nhé

  15. Elena Dang 20/02/2014 lúc 14:19 Reply

    Ngay cả những tên côn đồ cũng được nhắc nhỏ => NHỞ
    Cao Nghĩa Đào cùng Hoa Thịnh vẻ mặt khiêm CNG,?
    Nghe nàng nói nam phụ CMV đầu tiên xuất hiện. Mà nam chính tên là gì vậy nàng?

  16. thucquy 03/06/2014 lúc 09:56 Reply

    Nam chính sao lại đi mất rồi.
    em TVL kỳ này tiêu rồi, tốt nhất là cho em í nằm 1 chổ hay là hủy dung đi, giết chết thì quá dễ.

  17. peonyflower0209 05/03/2015 lúc 16:50 Reply

    Cha cha lại thêm nhân vật phong vân mới.

  18. yen 30/04/2015 lúc 12:15 Reply

    cảm ơn bạn đã dịch bộ này, cố lên bạn nhé

  19. Chăm Đỗ 08/08/2015 lúc 15:53 Reply

    thank you nhìu nha, cổ vũ cả quỷ y quay lại :v

  20. Hạnh Đậu 16/10/2015 lúc 16:35 Reply

    Thú vị rồi sau này thảm đấy anh Vân ạ!

  21. Tiểu Đào 31/01/2016 lúc 19:29 Reply

    Cung Mộc Vân mặc dù không phải là nam chủ nhưng mà nghe tả thấy khá ngầu :3

  22. hothanhthaohh 16/03/2016 lúc 03:05 Reply

    hóng chờ trừng trị em Văn Lệ đâyyyyy

  23. icequeen25 07/05/2016 lúc 02:39 Reply

    Oa hahahaha thống khoái! càng đọc càng thống khoái! Đọc khúc cái tên Vương quỳ xuống cầu xin tha thứ bị Hạ tỷ bật ngược lại nếu sợ thì sao trước đó lại làm? Thật sự thống khoái! Hạ tỷ thật uy vũ! Chờ xem Hạ tỷ xử lý 2 đứa còn lại = phong thuỷ! Hừ

  24. lachoakhuynhvu 20/06/2016 lúc 20:31 Reply

    Dùng phong thủy tẫn 2 nhà kia ra đường ở là vừa vặn :)))

Gửi phản hồi cho tho dien Hủy trả lời