Thiên Ma – Đệ lục thập chương

Đệ lục thập chương: Nhổ cỏ nhổ tận gốc
 Edit by Hà Đoàn
Thái tử biến hình ^^!

Thái tử biến hình ^^!

“Doanh nhi, này, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Trưởng Tôn Phó Tiềm hỏi ra câu hỏi trong lòng mọi người.
 
“Cha, thái phó bị chuột rút hay sao đó. Chúng ta không cần phải xen vào chuyện của hắn, chúng ta ăn cơm thôi”. Diệp Vân không biết nói thế nào cho rõ ràng với mọi người.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Trưởng Tôn Chấn Uy nghiêm túc hỏi.
“Con cũng không biết ạ”. Diệp Vân vô tội lắc đầu, “Gia gia, thật sự là con không biết thái phó làm sao nữa”.
“…” Trưởng Tôn Chấn Uy nhìn Diệp Vân giả ngu không biết nói cái gì cho phải. Sau một lúc, bầu không khí trong phòng trở nên lúng túng.
“Được rồi, thái phó là tự mình động kinh, Doanh nhi làm sao biết được? Chúng ta ăn cơm đi”. Lúc này Liễu Yên Yên vội lên tiếng dàn xếp. Kỳ thực trong lòng nàng hiểu rõ, Doanh nhi không muốn nói thì có hỏi cũng không được gì.
Trưởng Tôn Chấn Uy há miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không có thốt nên lời, chỉ đành ngồi xuống bảo mọi người cùng ăn cơm.
Bầu không khí lại sinh động hẳn lên, mọi người bắt đầu ăn cơm. Mà Trưởng Tôn Vô Tự vẫn sùng bái nhìn chằm chằm  Diệp Vân. Ở trong tim cậu, tỷ tỷ vừa trở về này chính là anh hùng, dọa cho người xấu sợ mà bỏ chạy. Đông Phương Cẩn không nói một câu, vô cùng yên lặng, sau khi ăn cơm xong liền rời đi.
Trên cây đại thụ cách phủ thừa tướng không xa.
“Chủ nhân, người đang nhìn cái gì vậy? Bọn họ đều ăn xong rồi, chủ nhân có đói bụng không?” Thanh Long ngồi chồm hổm trên vai không hề nhận được bài học nào sau những lần trước, thấy Lạc Tâm Hồn không để ý tới nó, tiếp tục bắt đầu lải nhải, “Chủ nhân, người có đói bụng không? Để ta đi tìm chút thức ăn cho người”.
Lạc Tâm Hồn không nói gì.
“Chủ nhân, người không nói lời nào ý là không đói? Hay là do đói nói không nên lời?” Thanh Long lo lắng lắc lắc cái đuôi của nó, “Như vậy đi, chủ nhân, Để ta kể chuyện xưa cho người đỡ đói nha. Ngày xưa ~~~ “
“Thanh Long”. Cuối cùng Lạc Tâm Hồn cũng mở miệng phun ra hai chữ
“Dạ, chủ nhân, ta ở đây. Ngươi gọi ta cái gì vậy, ta đều ở đây, yên tâm”. Thanh Long gật gù đắc ý, “Chủ nhân, có phải người đã bị ta cảm động hay không?”
“Để ta kể chuyện xưa cho ngươi nghe”. Lạc Tâm Hồn mặt không chút thay đổi nói.
“A, chủ nhân, người đối với ta thật tốt, lại còn muốn kể chuyện xưa cho ta nghe, trời ạ, chủ nhân ~~” Thanh Long chuẩn bị tiếp tục lải nhải.
“Ngày trước”. Lạc Tâm Hồn ngẩng đầu nhìn bầu trời, tối nay không có mặt trăng.
“Hả?” Thanh Long vô cùng hăng hái mở to mắt.
“Có một con giun”. Lạc Tâm Hồn vừa nói vừa nắm lấy đuôi của Thanh Long.
“Sau đó thì sao, chủ nhân, sau đó thì sao?” Thanh Long vội vàng muốn nghe đến nội dung phía sau, vội vàng thúc giục.
“Nó muốn bay”. Lạc Tâm Hồn đã nắm lấy đuôi của Thanh Long ở trong tay, quay vòng vòng nó trong không trung.
“A? Chủ nhân? Sau đó thì sao? Sau đó thì sao? Mau nói nhanh đi, chủ nhân”. Thanh Long vẫn còn đang truy hỏi.
“Sau đó, nó liền bay”. Lạc Tâm Hồn mặt không đổi sắc cầm Thanh Long trong tay chợt tung lên không trung, Thanh Long phát ra tiếng a—- thật dài, sau đó nháy mắt biến thành một chấm đen trên không trung.
Lạc Tâm Hồn phủi phủi bả vai  mình, nhảy xuống đại thụ, lắc mình biến mất trong bóng đêm.
Đêm khuya yên tĩnh, mọi người trong phủ thừa tướng cũng dần dần đi vào giấc ngủ.
Diệp Vân duỗi duỗi thắt lưng, bò dậy, nhẹ nhàng mở cửa, điểm nhẹ đầu ngón chân một cái, nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, lên xuống, biến mất trong bóng đêm. Lần theo bột phấn mà lúc tối đã rắc lên người thái phó, Diệp Vân theo đó chạy tới một tòa nhà to lớn. Trong tòa nhà chỉ còn một gian phòng đèn đuốc sáng trưng. Diệp Vân hướng về phía phát ra ánh sáng kia lao tới, liền nghe thấy bên dưới có người đang nói chuyện.
“Cha, sao hôm nay cha lại nhẫn tâm đánh tiểu muội như vậy? Lại còn trước mặt nhiều người như thế”. Tư Không Minh tức giận chất vấn thái phó.
“Đứa ngốc, cha mà không đánh nó, hôm nay tính mạng của nó liền không giữ được”. Thái phó nhíu mày giải thích, lại nhìn nhìn Tư Không Oanh đang hờn dỗi một bên, cẩn thận từng li từng tí xin lỗi , “Nữ nhi bảo bối à, đừng có tức giận với cha. Cha làm như vậy cũng chỉ là vì bảo toàn tính mạng chúng ta mà thôi”.
“Cha!” Tư Không Oanh phẫn hận hỏi, “Rốt cuộc là cha sợ cái gì vậy? Tiểu tiện nhân kia thì có cái gì đáng sợ chứ?”
“Đứa ngốc”. Thái phó bất đắc dĩ sờ sờ đầu Tư Không Oanh nói, “Cha con không phải là người thường, vốn dĩ cha là một gã đệ tử của đại phía tu chân Thiết Huyết Môn. Nhưng cha không chịu được phương thức tu luyện tàn khốc của bọn họ, vì thế cha đã chạy trốn. Đến nơi này an cư. Người tu hành không thể can thiệp phàm thế. Thế nhưng, cha lại vào triều làm quan. Nữ nhân kia cũng là người tu chân, hơn nữa tu vi còn cao hơn cả cha. Tối hôm nay phụ thân không thể không chịu nhục để cầu toàn”.
“Cha, con xin lỗi, con trách oan cha rồi”. Cuối cùng Tư Không Oanh cũng hiểu rõ, đứng dậy ôm lấy thái phó, bỗng nhiên lại nhớ tới cái gì đó, hưng phấn nói, “Cha ơi, tu hành có phải là cuối cùng sẽ thành tiên hay không vậy?”
“Hẳn là, nhưng cha cũng chưa từng thấy qua”. Thái phó xấu hổ cười cười, “Cha đã bỏ chạy từ sớm”.
“Cha! Chẳng lẽ nỗi nhục hôm nay chúng ta chịu đựng cứ như vậy mà quên đi sao?” Lúc này Tư Không Minh oán hận mở miệng nói.
“Đương nhiên là không!” Sắc mặt thái phó chợt lạnh xuống, xoay người đi đến bức họa trên tường trong thư phòng, vén bức họa ra, lộ ra một hốc tối. Thái phó cẩn thận từng li từng tí mở ngăn bí mật ấy ra, lấy ra một chiếc hộp gấm.
“Cha, đây là cái gì?” Tư Không Minh cùng Tư Không Oanh đều tò mò hỏi.
“Đây là pháp bảo, cha đảm bảo là tiểu tiện nhân kia cũng không thể chống lại được. Đêm nay, ta sẽ đi huyết tẩy cả nhà thừa tướng”. Trong mắt thái phó lộ ra âm ngoan đáng sợ.
Tư Không Oanh cùng Tư Không Minh đều mong đợi nhìn hộp gấm kia, ở trên nóc phòng Diệp Vân cũng có chút hiếu kỳ. Sẽ là vật gì đây? Thậm chí ngay cả mình cũng không thể chống lại?
Khi thái phó cẩn thận mở hộp gấm kia ra, từ bên trong phát ra thứ ánh sáng bảy màu, chiếu sáng toàn bộ gian phòng.
“Oa, thật xinh đẹp, đây là cái gì vậy cha?” Tư Không Oanh vui mừng muốn lấy xem.
“Đừng động vào!” Thái phó vội vã ngăn cản hành vi nguy hiểm của nữ nhi. Sau đó vội giải thích, “Vật này, vốn là được cung phụng tại từ đường cấm địa của Thiết Huyết Môn, bị cha len lén lấy đi. Nghe nói đã cung phụng mấy nghìn năm. Cha cũng chỉ mới sử dụng một lần”. Một lần duy nhất sử dụng đó chính là dùng để đánh chết các đệ tử Thiết Huyết Môn truy bắt hắn.
“Vậy cha muốn dùng thứ này giết cả nhà thừa tướng sao?” Tư Không Minh có chút lo lắng hỏi.
“Không tồi. Trong một đêm phủ thừa tướng bị bọn cướp xông vào giết cả nhà, cũng không kỳ quái”. Trên mặt thái phó lộ ra nụ cười hung ác.
“Hả”. Tư Không Minh có vẻ có chút thất vọng, “Một con nhóc xinh đẹp như vậy mà chết thật là đáng tiếc”.
“Đại ca, huynh nói cái gì vậy? Tiểu tiện nhân kia, chết chưa hết tội!” Tư Không Oanh tức giận nói. Nhớ tới việc tiểu tiện nhân kia khiến cha cùng mình chịu nhục nhã như vậy, Tư Không Oanh liền hận đến nghiến răng.
Tư Không Oanh vừa mới nói xong, trong phòng bỗng nhiên nổi lên một luồng gió quỷ dị. Trong khi ba người ở trong phòng chưa kịp phản ứng lại, Diệp Vân đã đứng giữa phòng, trong tay chính là hộp gấm mà thái phó vừa cầm trên tay.
“Là ngươi!” Ba người kinh hãi, nhìn Diệp Vân đột nhiên xuất hiện đều kinh hoảng, đặc biệt khi thấy pháp bảo có thể thay đổi cục diện kia lại rơi vào tay Diệp Vân.
“Ha hả, kỳ thực chúng ta nghĩ thực giống nhau nha”. Diệp Vân nhàn nhạt khẽ cười rộ lên, nhưng nụ cười kia lại không có một chút độ ấm nào cả.
“Ngươi, ngươi đang nói cái gì, ta không rõ. Ban đêm ngươi lại xông vào phủ thái phó, muốn làm cái gì?” Thái phó giả bộ trấn định, quát lớn Diệp Vân. Trong lòng cầu nguyện Diệp Vân không có nghe được đoạn đối thoại vừa rồi của bọn họ.
“Đương nhiên ~~” Diệp Vân bỗng nhiên cười đẹp như hoa đào, “Là tới diệt các ngươi. Trừ hậu họa vĩnh viễn”.
Nháy mắt sắc mặt ba người trắng như tuyết, đang muốn lên tiếng hô gọi người. Trong nháy mắt Diệp Vân đã di chuyển đến cạnh ba người, vươn tay chế ngự cả ba người, khiến cho ba người bọn họ không thể nhúc nhích cùng hô hoán được.
Đáy mắt Diệp Vân lạnh như băng, hờ hững vươn tay chỉ vào giữa mi tâm của thái phó, một ngọn lửa nho nhỏ cứ như vậy rót vào mi tâm hắn. Nóng rực, một loại nóng rực khiến người ta không thể nào chịu được nháy mắt lan tràn khắp toàn thân thái phó. Chỉ trong chớp mắt, thân thể thái phó biến thành tro tàn. Tư Không Minh cùng Tư Không Oanh kinh hoàng nhìn một màn trước mắt, muốn kêu, nhưng lại không kêu được lời nào. Muốn chạy, nhưng bước chân lại không hề động đậy.
Diệp Vân nhìn vẻ mặt kinh hoàng của hai người, trong mắt không hề có bất kỳ chút thương hại nào. Đồng tình với kẻ địch chính là tự giết mình, từ lâu Diệp Vân đã hiểu đạo lý này. Diệt cỏ thì phải diệt tận gốc, nếu không sau này hai người này sẽ mang tới phiền phức lớn cho Trưởng Tôn gia.
Bỗng nhiên, Diệp Vân nhíu mày, xoay người nhìn về phía phía sau. Có người đến!
Sưu một tiếng, một bóng người rơi vào trước mặt Diệp Vân. Không phải ai khác, chính là một thân hắc y – Đông Phương Cẩn.
Đêm khuya hắn tới đây làm gì? Chẳng lẽ bữa tối hôm nay hắn đã nhìn ra điều gì? Là tới giúp thái phó hay là giúp mình? Diệp Vân còn chưa kịp mở miệng, Đông Phương Cẩn mặt không chút cảm xúc đi tới trước mặt Tư Không Minh cùng Tư Không Oanh, rút chủy thủ ra, ưu nhã mà chuẩn xác rạch một đường trên yết hầu hai người. Máu tươi rơi đầy đất, tạo thành những bông huyết hoa diêm dúa lẳng lơ trên mặt đất. Tư Không Minh cùng Tư Không Oanh trong mắt tràn ngập sợ hãi, nghi hoặc, còn có không cam lòng. Hai người cứ như vậy chậm rãi ngã xuống.
Diệp Vân ngơ ngẩn nhìn hành động của Đông Phương Cẩn, nhất thời nói không ra lời. Hắn thân là thái tử điện hạ, hắn có biết mình đam làm cái gì không vậy?
~ Hết chương 60 ~

Tagged: , , ,

39 thoughts on “Thiên Ma – Đệ lục thập chương

  1. yeulac 18/06/2013 lúc 12:43 Reply

    🙂 Tks nàng nhóa

  2. floratran29 18/06/2013 lúc 12:47 Reply

    tks 🙂

  3. Vi 18/06/2013 lúc 12:48 Reply

    Ta cung khog hjeu thaj tu nay nhu the nao nua.hj.tks nag nha

    • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 12:59 Reply

      xì poi a :v
      anh ý là vampire đó :v

      • yeulac 18/06/2013 lúc 15:13 Reply

        anh í là vampire hử, hay thật ^^

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 15:55

          ừ.. chương sau anh ấy mới biến hình cơ mà ta cho hình trước ở chương này ^^

        • yeulac 18/06/2013 lúc 16:01

          sao chẵng đẹp trai tí nào thế, bị vùi dập quá 🙂

      • Vi 18/06/2013 lúc 16:50 Reply

        Caj nay hap dan ak

      • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 17:02 Reply

        lại có vụ này nữa sao ss
        hay thật đấy
        k biết có người sói k nhỉ? ^^

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 17:27

          người sói thì ko có nhưng có thiên thần và ác quỷ nữa thôi ^^

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 17:30

          tác giả định kết hợp cả phương đông phương tây á

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 17:42

          bingu ~~ e đoán đúng đấy 🙂

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 20:04

          ss tập trung làm tr này đi nha
          bộ thiên tài chờ hoàn làm cũng được mà

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 20:06

          ^^~~ ss làm song song cho đổi gió ^^
          tính ra bộ này làm còn nhiều hơn thiên tài a 😉

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 20:07

          mà bộ này HE k ss?

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 20:09

          cũng đc tính là HE rồi 🙂

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 20:10

          sao lại được tính?chẳng lẽ là OE?

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 20:11

          ờ cũng đc coi là OE 🙂
          cái này là do cảm nhận của mỗi người thôi 🙂

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 20:15

          hồi hộp thế mà đến giờ e vẫn chưa biết nam 9 là ai. e thấy a Lạc Tâm Hồn có khả năng nhất

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 20:17

          ^^ Lạc Tâm Hồn là 1/2 nam 9 đấy e :v
          *kéo khóa miệng* xì poi tí cho mn hồi hộp :v

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 20:19

          ss xấu xa.đã xì phải xì hết k lại nghẹn ảnh hưởng đến sức khỏe đó :))

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 20:20

          xì hết rồi thì chả ai xem tr của ss nữa thì ss làm cho ai coi nữa chứ 😦

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 20:23

          thế ss k phải xì hết cho mn xì cho e thôi. e cực kì kín miệng a :))

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 20:24

          để đọc tr được hay hơn nên ss ko xì nữa đâu :v
          mất khách quen như e thì buồn lắm a 😉

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 21:12

          hi hi
          sao mất được
          chờ e thi xong giúp ss làm luôn tr này (nếu chưa hoàn) thì sao mất được

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 21:39

          ^^ cái vấn đề này nó dài dòng lắm nên e chỉ cần biết là LTH chính là tách ra từ người yêu kiếp trước của DV là đc 🙂

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 21:43

          vậy đúng là 1/2 rồi
          dạo này e cũng lười chả muốn đi đọc cv chờ ss ed vậy ^^
          ss cố lên nha ^^

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 21:44

          ^^ ss đang cố hết sức, mà 2 c nữa mỗi chương tr dài 30page e ak 😦 ss vẫn muốn post hàng ngày a T^T

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 21:45

          ẹc
          dài thế sao
          ss cắt ra cũng được mà

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 21:47

          giờ ss ko thích cắt nữa ^^
          để đọc cả chương dài cho đã 😉
          nếu ko kịp mỗi này 1c thì mn đành đợi vầy a :d

        • Pé Ali ngủ quên 18/06/2013 lúc 21:50

          chờ cũng được mà ss ^^ chờ đợi là hạnh phúc
          nhưng ss làm nhiều tr này nhá :v

        • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 21:51

          ^^ ss đổi luân phiên 2 tr mà 🙂
          tính ra thần côn 1c làm trong 1 ngày còn TM 1 chương làm 3 ngày :v

  4. Sacnu 18/06/2013 lúc 20:54 Reply

    Trời ơj vampje ta thjk a thái tử này r ấy

  5. Con Cáo Nhỏ 18/06/2013 lúc 21:36 Reply

    Liệu thái tử có hút máu Diệp Vân rồi biến Diệp Vân thàh nửa vampire nửa tiên ko ss

    • Hà Đoàn 18/06/2013 lúc 21:37 Reply

      :v ko có tình tiết ấy đâu e =))
      e nhắc ss mới nhớ ra cái vấn đề này ^^

  6. Thánh Dạ Hàn Phong 06/08/2013 lúc 16:41 Reply

    Khi nào mới có zậy bạn

    • Hà Đoàn 06/08/2013 lúc 19:51 Reply

      Khi nào mình làm xong thì sẽ có.

  7. linhkieu 10/08/2013 lúc 09:14 Reply

    hí hí vampire aaaaaa ta thjx cáj nầy nhất

  8. minh nguyệt thịnh 08/07/2014 lúc 14:02 Reply

    Lac tam hon ke chuyen dang so qua. Hj.
    Thanks nang.

Gửi phản hồi cho linhkieu Hủy trả lời